Wednesday, December 30, 2015

CẢM XÚC THẬT HAY

Ngày thực tập cuối cùng
Vậy là kết thúc khóa thực tập cuối đời sinh viên , ngày này mình biết là nó sẽ tới thôi nhưng không ngờ nó lại như thế
Hôm qua trên đường về cũng đã nghĩ ra viễn cảnh chia tay mọi người sao cho hay cho hoành tráng, nào là bắt tay mỗi người một cái, ôm hôn thắm thiết, tặng mỗi người một món quà gì đó, lên đứng trước công ty phát biểu cảm nghĩ tè le.....
Tối cũng chả nghĩ tới nữa, sáng nay quyết định mua đồ ăn lên chia tay chia chân mọi người vậy mà
Bước tới cửa công ty, gặp chị Thanh , chị hỏi chưa chia tay mà mua đồ lên chi vậy, miệng thì gượng nói nhưng tay thì nhanh kí tên, lấy thẻ chuồng vào cho nhanh chứ cũng nức nức rồi nói thêm vài câu nữa là mưa chắc
Vào trong công ty, thằng Quang hỏi sao hôm nay đến trễ quá vậy, im im không nói gì ( hơi mất lịch sự nhưng đây là cách an toàn nhất )
Ngồi từ sáng đến trưa khóc nhưng không ai biết, cũng đã nín được rồi vậy mà trưa vào gặp mọi người lại khóc tiếp lần này khóc như chưa bao giờ được khóc, ai nói gì cũng cứ khóc, khóc càng to hơn nữa
Tới lúc ghi những dòng này nước mắt vẫn cứ chảy

Biết là cuộc vui nào cũng sẽ tàn, biết đây chưa phải là đích đến ước mơ của mình nhưng dù sao giờ phút này, cảm xúc này là thật vậy tại sao không cho nó ra

Cảm ơn PO Group rất nhiều, đã cho tôi những kỉ niệm những cảm xúc ngày hôm nay

Tuesday, December 29, 2015

Ừ Ừ DẠ DẠ- TẢN ĐÁ ĐANG ĐÈ TRÊN VAI BẠN


Những ngày cuối thực tập
Anh nói với tôi " em đừng khen người khác nữa"
Anh nói nhiều lần nhưng tới giờ tôi mới thấy nó thật sự là vấn đề của tôi
Tôi đã không nhận ra việc khen người khác đã là một thói quen hay những câu nói cửa miệng từ khi nào, tôi dung túng cho nó, cho nó phát huy bừa bãi .
Tôi cho rằng việc khen như vậy sẽ làm người khác vui hơn, sẽ tạo ra sự giao tiếp dễ dàng hơn vì bản chất ai không thích khen.
Nghĩ lại có những câu khen tức cười, nó là một sự thật hiển nhiên mà người bình thường nào cũng có thể thấy được nhưng tôi vẫn dùng những lời khen, suy nghĩ chủ quan cho rằng như thế sẽ hay sẽ làm người khác hài lòng
Nhưng chính cái thói quen này dần dà đã làm tôi mất đi chính kiến của bản thân, mất đi sự ganh đua, mất đi sự cầu tiến trong mọi việc, cứ nghĩ người ta làm được mình khen là được rồi còn mình không làm được như vậy cũng chả ssao
Một sự sai lầm lớn
Không còn những nhận định, không còn những thắc mắc, không buồn đi tìm lời giải cho nhiều vấn đề, cái đầu bây giờ như đóng băng vậy, người ta nói sao biết vậy , ừ ừ dạ dạ
Đây có thể là nguyên nhân cản trở sự phát triển của bản thân tôi
Nhận ra điều này , từ nay tôi sẽ bắt đầu biết suy nghĩ về những gì người khác nói, người khác làm .Không hiểu thì nói không hiểu không dạ, dạ cho qua
Rất muốn nói cảm ơn anh NHƯNG tôi sẽ không làm thế, anh không thích lời nói , tôi sẽ dùng hành động của bản thân để anh nhìn ra nhưng đây không phải vì anh mà vì chính bản thân tôi .