Wednesday, February 7, 2018

7/2 - Làm việc đội nhóm

Làm 1 việc luôn phải nghĩ đến nó tác động thế nào với những người khác, phải làm sao thuận lợi nhất cho những người khác

Sunday, February 4, 2018

KỶ LUẬT

Cái giá của việc giữ kỷ luật luôn luôn thấp hơn nỗi đau của niềm hối tiếc
Cách kỷ luật bản thân:
Loại bỏ những phiền nhiễu từ môi trường 
Đủ năng lượng trong ngày bằng các món ăn lành mạnh
Cải thiện kỷ luật có nghĩa là bạn thay đổi lên sự sinh hoạt bình thường, điều mà đôi khi có thể gây khó chịu hoặc bất tiện,hành vi thói quen được truy nguồn từ một phần của não gọi là hạch nền – một phần của bộ não liên quan đến cảm xúc, mô hình, và những kỷ niệm.
Do đó, để phá vỡ thói quen xấu và thực hành những thói quen tốt đòi hỏi chúng ta phải đưa ra quyết định hành động và nó sẽ “cảm thấy sai”
Bộ não chúng ta sẽ tuân theo thói quen và chống lại những gì mà nó được lập trình vẫn thường làm. Giải pháp ở đây là gì? Chấp nhận sự xung đột này, thừa nhận rằng sẽ mất thời gian cho chế độ mới cho đến khi bạn cảm thấy điều đang làm là tốt, là tự nhiên phải như vậy. Giữ vững kiên định và bạn sẽ có những thói quen tốt
Các thói quen có hiệu quả với tôi đều chỉ là tự nói chuyện với mình:
  1. Hãy tự nhủ: “Đây là điều mình sẽ làm tiếp theo.” Thay vì có cả 1 danh sách dài những việc cần làm hôm nay, hãy chú tâm vào chỉ 1 việc bạn muốn làm ngay lúc này. Thay vì nói lúc nào đó ta sẽ làm cái việc quan trọng này, hãy nói ta sẽ làm việc này ngay bây giờ. Thay vì cho phép bản thân truy cập ngẫu nhiên vào những trang mạng khiến ta phân tâm, hãy thận trọng tính xem tiếp theo bạn sẽ làm gì. Chọn lấy một việc. Chẳng quan trọng đó là việc gì, nhưng hãy cố làm những việc có nghĩa đối với cuộc đời bạn.
  2. Hãy tự hỏi: “Bước nhỏ nhất mình có thể làm là gì?” Hầu hết chúng ta nhìn một việc nào đó trong danh sách (trong đầu, trên giấy hay trên máy) của mình rồi nghĩ một cách vô thức “Việc này quá khó.” Rồi chúng ta bỏ nó đó. Nhưng đó là bởi vì ta đang nghĩ về cả một dự án, vốn bao gồm nhiều việc. Ta không thể thực hiện cả một dự án ngay lập tức, ta chỉ có thể làm được một việc. Thay vì nói “Mình sẽ nộp bài viết này đúng hạn”, ta nên nói “Mình sẽ viết 3 ý trong dàn ý của bài này”. Nếu như việc nhỏ nhất vẫn còn có vẻ quá khó, hãy nói ta sẽ làm cái việc nhỏ này trong 5 phút ngay bây giờ. Hoặc chỉ 2 phút thôi cũng được. Hãy khiến cho nó dễ thực hiện không chịu được.
  3. Hãy tự hỏi “Điều gì ngăn mình tập trung vào cái bước nhỏ này?” Kể cả khi bạn nghĩ ra một việc để tập trung vào, bạn đã bẻ nó ra thành nhiều bước nhỏ, vẫn còn có nhiều thứ phân tâm và nhiều sự chống chế. Điều gì đang cản bạn lại? Liệu bạn có giải quyết được vấn đề này, đóng tất cả các cửa sổ trên máy tính lại, tắt điện thoại đi động, yêu cầu bạn đồng nghiệp hoặc bạn cùng phòng hoặc các thành viên trong gia đình cho bạn 30 phút hoàn toàn tập trung không? Bạn có thể yêu cầu ai giúp đỡ, động viên không? Cách đơn giản nhất thường là dẹp bỏ tất cả những thứ khiến mình xao lãng, rồi bắt đầu bước nhỏ nhất.
Khi bạn làm xong, hãy lặp lại quá trình này thêm 2 lần nữa, nghỉ một vài phút giữa mỗi lần. Rồi nghỉ hẳn 20 phút để thưởng cho bản thân. Đó chính là buổi luyện tập của bạn. Nếu bạn có thể thực hiện dăm bảy buổi tập như vậy mỗi ngày, chẳng mấy mà bạn giỏi ngay.
http://songphaihanhphuc.com/rèn-luyện-kỹ-luật-bản-thân-để-thành-công/

Monday, January 11, 2016

Một ngày của công việc

Hôm một ngày trôi qua ngắn nhưng ý nghĩa từ công việc tới những cư xử của bản thân
Từ lúc bắt đầu công việc là tới giờ này gần 1 giờ và cuối ngày là ngồi viết mấy dòng này đây- hình như là thói quen rồi, không viết thấy cứ thiếu thiếu một cái gì đó.
Làm nhiều mà không thấy mệt, thấy bản thân bây giờ mới thật sự có giá trị dù nó vẫn chưa tạo ra cái gì vật chất nhưng mình hài lòng với nó.
Hôm nay không nặng nhẹ với con em về chuyện nấu ăn, mình nấu cũng được đâu sao đâu không việc gì phải đôi co như trước đây và kết quả mình thấy là nó không những không khiến mình khó chịu mà còn làm cho em mình vui hơn, sao mình không nghĩ ra sớm hơn nhờ,  hồi xưa cứ lấy lợi ích của mình đặt lên trên rồi cũng chẳng được gì, mình là chị thì làm mấy cái này là đúng rồi chỉ sợ là không có cơ hội được làm nữa thôi vì thế phải trân trọng từng ngày một .
Dù hết ngày mà còn nhiều việc chưa hoàn thành nhưng như vậy cũng ổn, ngày mai lại tiếp tục :)

Sunday, January 10, 2016

Việc quan trọng nhưng bỏ quên từ lâu

Từ hồi đi học đại học tới giờ lúc nào cũng là ba mẹ gọi điện lên chứ bản thân chả bao giờ ý thức được việc phải gọi điện về nhà hỏi han gia đình. Có lẽ một phần vì bản thân ở Sài Gòn này được sống cùng họ hàng nên không cảm nhận được cảm giác sống xa nhà là thế nào, rồi những niềm vui bên ngoài cứ kéo mình đi xa gia đình hơn thì phải.
Dì hai, người đã nuôi nấng mình từ lúc mới lọt lòng vì mẹ bị bệnh, người tắm giặc, ngủ chung, đúc những bữa ăn, những chiều trời mưa đội nón cõng mình trên lưng, người la mắng mình mỗi khi không ngủ trưa mà chạy đi chơi, rồi những tiếng chửi chói tai người ngoài nghe vào có vẻ không văn hóa nhưng nó chỉ là lời nói ngoài miệng chứ thật tâm là muốn mình tốt hơn. Mình nhớ hết, mình biết hết nhưng từ lúc đi tới giờ cũng gần 4 năm mà chưa từng có 1 cú điện thoại, cái thể loại vô tâm vô tình như mình đúng là có chửi cũng đáng.
Hôm nay cầm điện thoại gọi về nhà với thời gian kỉ lục 3 cú điện thoại 15p, chứ trước giờ maximum cũng vỏn vẹn 1 phút là cao. Ai cũng bất ngờ, nói con này hôm nay mưa to gió lớn hay sao mà gọi về nhà, thế mới biết mình đã tạo ra một thói quen xấu trong tư tưởng người nhà - không bao giờ gọi điện về nhà.
Dì hai thì chửi té tát nhưng mình biết chắc mừng lắm, ba thì bình thường , mẹ thì hơi bất ngờ tí.
Nhận ra điều đáng xấu hổ này không sớm nhưng quá khứ không thay đổi được, chỉ có thể sống vì hiện tại và tương lai, từ nay mình sẽ sống tốt hơn xưa, quan tâm và thể hiện sự quan tâm với người nhà cũng như mọi người xung quanh
À hôm nay mình còn làm một chuyện lạ đời nữa, mình cho chú đóng giày ở chợ 1 bịch sữa chua - chú này mình hay nhờ nhìn dùm xe mỗi khi đi chợ. Cũng phải do dự dữ lắm mới dám làm vậy, nhưng làm xong thấy vui lắm :)
Người với người dùng lòng tốt đối xử với nhau thì luôn có những niềm vui không đong đếm được :)

Saturday, January 9, 2016

Đã khác

Hôm nay đi thực tập nghe được một câu nhận xét từ người lạ " hôm nay thấy em vui hơn mấy bữa nha, hôm nay gặp anh mới cười chứ mấy bữa ...."
Vui không phải được một người con trai khen, vui vì sự thay đổi của bản thân cũng đã có người nhận thấy. Mình cũng bất ngờ lắm, sự thay đổi này đem lại sự vui vẻ, cởi mở với mọi người thì luôn tốt thì phải, các mối quan hệ cũng sẽ tốt hơn, smile quả là thần kì
Trước giờ ai cũng nhận xét nhìn mặt mình cứ xù xù, mình cũng bực lắm , thấy mình đâu có như vậy mà sao ai cũng nói như thế, có lúc mình còn nghĩ đó là cái nhìn phiến diện tại người ta đang bực mình mình cái gì đó nên nói cho đỡ ghét. Nhưng nhìn nhận khách quan thì chính mình mới là người đang ngộ nhận, cố chấp không chấp nhận sự thật này để nó cứ gắn theo mình hoài.
Nhưng giờ thì đã thấy rồi và đang thay đổi hằng ngày, không chỉ thay đổi cho bản thân mà còn thay đổi cho những ai tiếp xúc với mình, muốn người ta vui vẻ khi nói chuyện với mình, muốn mình mang lại niềm vui cho người khác. :)
Không những cởi mở hơn mình còn đang cố gắng lắng nghe nhiều hơn, cố gắng nhìn lại bản thân nhiều hơn, cố gắng không chấp chuyện vặt nhiều hơn, cố gắng coi trọng các mối quan hệ quan trọng nhiều hơn, cố gắng làm tốt mọi việc hết công suất.
Mỗi công việc mình đang làm bây giờ mình đều ý thức rất rõ về giá trị của nó, đó chính là tương lai của mình nếu mình bỏ hết công sức vì nó, lo thì cũng lo , lo mình có đang phí phạm thời gian làm việc không có ích không vì cũng sắp ra trường rồi nhưng giờ cứ làm thôi nếu không khi ra trường còn lo hơn khi bản thân không có chút giá trị nào.
CỐ LÊN THÔI. ĐÃ LỰA CHỌN. ĐÃ HÀNH ĐỘNG. PHẢI ĐI TỚI CÙNG.!

Friday, January 8, 2016

MỘT NGÀY ĐÁNH GIÁ LẠI BẢN THÂN

Hôm nay thì không có chuyện gì đặc biệt vui hay buồn, ngày hôm nay trôi qua cứ bình bình nhẹ nhàng, nhưng tôi thấy trong đó là sự lớn lên trong con người mình.
Tôi bắt đầu để ý rằng mình đang hình thành những thói quen mới, nó thật sự tốt đến thời điểm này khi nhìn lại và so sánh giữa việc làm , cách hành xử bây giờ với trước kia trong cùng một tình huống.
Chưa thể nói là giải quyết tốt nhưng với tôi như vậy là đã có khởi sắc hơn, không còn quá cố chấp như xưa, việc gì cũng phải ra ngô ra khoai , phải có lý do này nọ vì đơn giản không phải cái gì cũng có thể giải thích được, mình thích người ta mà người ta không thích mình trong khi mình quá tốt rồi cứ lòng vòng trong cái suy nghĩ tại sao như vậy ? Hay việc để tâm những lời nói của người thân , bạn bè làm phật lòng mình, làm mình bực mình nhưng nếu nghĩ đó là ai đối với mình , tình cảm của họ với mình đâu phải qua mấy câu nói đó, mục đích của mình cũng không phải muốn xích mích cãi vã với họ vậy để tâm những lời nói đó làm gì ? mục đích là gì và sẽ được gì ? chỉ đơn giản là tự làm căng thẳng mối quan hệ, ai cũng thấy khó chịu.
Nói chung tư tưởng đã được thông nên nó cũng dần dần áp vào hành động, có lẽ đang trưởng thành chăng :)