Tuesday, December 29, 2015

Ừ Ừ DẠ DẠ- TẢN ĐÁ ĐANG ĐÈ TRÊN VAI BẠN


Những ngày cuối thực tập
Anh nói với tôi " em đừng khen người khác nữa"
Anh nói nhiều lần nhưng tới giờ tôi mới thấy nó thật sự là vấn đề của tôi
Tôi đã không nhận ra việc khen người khác đã là một thói quen hay những câu nói cửa miệng từ khi nào, tôi dung túng cho nó, cho nó phát huy bừa bãi .
Tôi cho rằng việc khen như vậy sẽ làm người khác vui hơn, sẽ tạo ra sự giao tiếp dễ dàng hơn vì bản chất ai không thích khen.
Nghĩ lại có những câu khen tức cười, nó là một sự thật hiển nhiên mà người bình thường nào cũng có thể thấy được nhưng tôi vẫn dùng những lời khen, suy nghĩ chủ quan cho rằng như thế sẽ hay sẽ làm người khác hài lòng
Nhưng chính cái thói quen này dần dà đã làm tôi mất đi chính kiến của bản thân, mất đi sự ganh đua, mất đi sự cầu tiến trong mọi việc, cứ nghĩ người ta làm được mình khen là được rồi còn mình không làm được như vậy cũng chả ssao
Một sự sai lầm lớn
Không còn những nhận định, không còn những thắc mắc, không buồn đi tìm lời giải cho nhiều vấn đề, cái đầu bây giờ như đóng băng vậy, người ta nói sao biết vậy , ừ ừ dạ dạ
Đây có thể là nguyên nhân cản trở sự phát triển của bản thân tôi
Nhận ra điều này , từ nay tôi sẽ bắt đầu biết suy nghĩ về những gì người khác nói, người khác làm .Không hiểu thì nói không hiểu không dạ, dạ cho qua
Rất muốn nói cảm ơn anh NHƯNG tôi sẽ không làm thế, anh không thích lời nói , tôi sẽ dùng hành động của bản thân để anh nhìn ra nhưng đây không phải vì anh mà vì chính bản thân tôi .

No comments:

Post a Comment