Friday, January 1, 2016

NHÌN LẠI NĂM 21


Tuổi 21 của tôi, một năm mà có quá nhiều cái mới mẻ, được trải nghiệm nhiều môi trường, tiếp xúc với những con người mà không bao giờ nghĩ mình có thể gặp.
Dù là có chuyện vui chuyện buồn nhưng tất cả đều thật có giá trị
Năm nay

Một lần khóc như mưa liên tiếp 3 ngày, cho thằng bạn mình yêu đơn phương suốt 3 năm chỉ với một câu nói rằng nó sẽ về quê, chuyện này mình chưa từng nghĩ đến, chưa bao giờ nghĩ một ngày nào đó 2 đứa sẽ không gặp nhau nữa, vậy là tối khóc, sáng khóc, chạy xe khóc, ngồi học khóc....nhưng giờ đã chấp nhận được rồi.

Đã buông bỏ được tình đầu .Trong 3 năm lúc nào cũng tự mặc định trong đầu không có mình thì không ai đối xử tốt với nó, không có mình thì những lúc nó buồn ai sẽ là người chia sẻ với nó, ai sẽ ra hầm ngồi nói nhảm mấy tiếng đồng hồ với nó, ai đi nghe nhạc rồi bô lô ba la với nó, ai hứng chí đi làm vài chai sinh tố lúa mạch với nó, ai cùng nó ăn bánh tráng trộn, trứng nướng ngoài hầm, ai cùng nó chạy xe dạo mấy con đường sài gòn về đêm....vậy mà ngay trong kì thực tập của mình lại nhận được tin rằng nó đã có người yêu. Trên phương diện bạn bè thì phải mừng nhưng cũng có chút gì đó trách cứ, mới một tháng trước thôi còn cùng nhau trải qua bao nhiêu kỉ niệm , gắn kết hơn trước vậy mà .... nhưng chỉ là buồn chút thôi vẫn chấp nhận được vì vốn dĩ 2 đứa chỉ là bạn và chỉ có thể dừng lại là bạn, đối diện với nó vững rất tỉnh, hai đứa cũng như xưa không có bất cứ khoảng cách nào. Chuyện gì cũng có mặt lợi mặt hại chuyện này cũng vậy, giờ nó đã có người yêu mình cảm thấy yên tâm hơn không còn phải quá lo cho nó như lúc trước nữa, cũng có thể buông bỏ mối tình này được rồi. Chúc bạn tôi sẽ hạnh phúc !

Kết thúc những ngày đến trường đi học. Không còn ngày ngày thức dậy từ sớm đến lớp, trưa nắng cũng phải xách đích, xách xe chạy to to ngoài đường cả tiếng để đến trường, không còn những giờ ngồi tám dốc với mấy con bạn , từ chuyện mình chuyện người ta chuyện thiên hạ, không còn nghe con bạn thân suốt ngày mở miệng là " hồng nhung heo ".

Được thực tập trong những môi trường tuyệt vời, nhận được những lời dạy bảo vô giá của các anh các chị - tất cả đều là những bài học mà không sách vở nào dạy cho bạn được.

Nơi thực tập đầu tiên lại khóc vì một email. Chính vì lần khóc này mới biết bản thân mình còn thiếu trách nhiệm với công việc như thế nào, còn để tình cảm của bản thân tác động đến việc chung ra sao. Chính nơi này cho tôi sự kỉ luật với bản thân nhiều hơn, cho tôi một vùng trời mới về sự đam mê viết lách, cho tôi nhìn thấy mình còn nhỏ bé thế nào, cho tôi thấy những con người bằng tuổi tôi họ hơn mình về nhiều thứ cả kĩ năng lẫn sự tự tin, cho tôi biết mình còn phải cố gắng hơn nhiều nhiều nữa nếu muốn ra môi trường ngoài kia. Cũng chính tại đây tôi được gặp một người anh, người mà tới giờ tôi cũng không thể nào hiểu nổi, anh là một con người chỉ biết có công việc và một bạn thực tập như tôi đã nhận xét là " kết hôn với công việc". Nhìn cách anh làm việc hết công sức mới thấy bản thân xấu hổ khi đang lãng phí thời gian vào quá nhiều việc vô bổ không đem lại giá trị gì cho bản thân hay mọi người, cái mà tôi cứ đưa lên trên là niềm vui nhất thời mà bỏ qua những thức thực sự bền lâu .

Nơi thực tập thứ 2 - lại một môi trường khác hoàn toàn, tuy là công ty nhưng mọi người vô cùng thân thiện từ xếp tới nhân viên và trên hết mọi người có một điểm chung là muốn công ty ngày một phát triển. Tại đây có 1 người ảnh hưởng đến tôi rất rất nhiều từ những hành vi hằng ngày tới cả những suy nghĩ . Những ngày đầu được làm việc trong nhóm của anh, tôi còn tạo cho mình một vỏ bọc bên ngoài để tạo ứng tượng tốt nhưng dần dà cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra và lòi hết hồi nào cũng chẳng hay, những thói hư tật xấu gì cũng bung lụa hết trơn, tuy anh là xếp nhưng với tôi cũng như các thành viên trong nhóm thì anh như một người anh tốt vô cùng tốt, một con người hiền lành nhẫn nhịn để chịu đựng hết bao nhiêu cá tính của bấy nhiêu đứa em. Anh không bao giờ nghiêm khắc với chúng tôi, anh không bao giờ gán suy nghĩ của mình cho chúng tôi, anh rất dân chủ. Anh rất tinh ý, luôn biết pha trò cho chúng tôi cũng như mọi người trong công ty có bầu không khí vui vẻ, ngày ngày đến công ty chỉ tràn ngập những nụ cười , nếu nói " một nụ cười là 10 thang thuốc bổ" thì không biết bao nhiêu tiền mới trả hết cho anh . Tôi là một đứa rất cứng đầu, ít khi chịu lắng nghe người khác nhưng qua cách dạy của anh thì tôi chấp nhận những điểm sai của mình từ từ, anh cho tôi thấy những mặt hạn chế của mình mà nhiều khi người quen của tôi mấy chục năm nay cũng không chỉ ra được.Không được nói hong nha em, đừng suốt ngày khen người khác nha em, đừng lười suy nghĩ suốt ngày hỏi người khác, tự mình làm đi nếu làm hết khả năng mà không được thì mới tìm đến người khác, đừng chỉ nói mà phải hành động, công tư phải phân minh đừng để phát sinh quá nhiều tình cảm trong công việc ....tất cả những gì anh nói tôi sẽ luôn ghi nhớ. Cảm ơn anh rất nhiều.

12g 31/12/2105 kết thúc một năm là ở bên người thân.

Thật sự năm 21 tuổi là một năm có ảnh hưởng trong cuộc đời tôi, rất vui với những kỉ niệm đến trong năm nay, và mong rằng trong những năm tiếp theo sẽ hay hơn năm nay .


No comments:

Post a Comment